Thiên Chúa không hứa ban cuộc sống dễ dãi. Bởi đó, ai nghĩ rằng, cuộc sống này đã quá lao đao, khổ nhọc, bây giờ đi tìm Thiên Chúa để được Người giải thoát khỏi những bất hạnh đời thường, người đó thất bại.
Cuộc sống thực tiễn, và hạnh phúc của nó không là mục đích tôn giáo nhắm tới. Đúng hơn, bước theo Chúa, con người hãy cộng tác với ơn Chúa, để sống trọn cuộc đời mình.
Niềm vui ngày Thiên Chúa giáng sinh còn chưa dứt, khúc hát an bình của thiên thần còn chưa kịp lắng đọng, nỗi hân hoan vì là những người đầu tiên trên thế giới qua mọi thế hệ đón nhận tin mừng Giáng sinh của các mục đồng còn chưa kịp phôi phai, hay niềm hoan lạc vì nhận ra và được tôn thờ Đấng Cứu Tinh trần gian của ba đạo sĩ chắc còn đang dâng tràn, thì nỗi vui mừng tưởng chừng lớn lao ấy, lại là nỗi vui không trọn vẹn. Tai họa bắt đầu ập đến trên chính gia đình mà Chúa Giêsu chọn để sinh ra: bạo vương Hêrôđê đang tìm giết hại Hài nhi Giêsu.
Lần trước, thiên thần cho thánh Giuse biết bào thai Giêsu trong lòng dạ Đức Maria là do Chúa Thánh Thần. Lần này thiên thần lại mộng báo cho thánh Giuse: “Hãy thức dậy, đem Hài nhi và Mẹ Người trốn sang Ai-cập, và ở đó cho tới khi tôi báo lại ông: vì Hêrôđê sắp sữa tìm kiếm Hài nhi để sát hại Người”.
Thiên Chúa luôn luôn thể hiện những điều ngược đời. Hài nhi Giêsu ấy là Thiên Chúa làm người lại chạy trốn những con người mà chính mình tạo ra, làm cho Đức Maria và thánh Giuse cùng liên lụy…
Không chỉ có thế, Hêrôđê dù không thể giết Thiên Chúa làm người, thì cũng đã giết hàng loạt trẻ em Do-thái. Bởi đó sự liên lụy này bỗng dưng mở rộng toàn cõi Giuđêa.
Sóng gió ập đến. Gia đình thánh Gia long đong. Các gia đình trên cùng quê hương đất nước có con trẻ từ hai tuổi trở xuống, trở nên ảm đạm, thê lương.
Có Chúa đấy. Chúa đang ngự trên quê hương ấy. Chúa đang hiện diện tỏ tường trên chính gia đình thánh gia. Nhưng đâu phải có Chúa là sóng gió đi qua, bất hạnh chấm dứt!
Điều quan trọng không nằm ở chỗ Chúa có ra tay dẹp yên sóng gió hay không. Nhưng quan trọng là niềm tín thác của ta có vững vàng hay không?
Ngày lễ thánh Gia thất, Hội Thánh lại muốn ta suy niệm cuộc di tản của gia đình thánh Gia: một câu chuyện Kinh Thánh mang nỗi buồn.
Thực ra, gia đình bé nhỏ này, trong cuộc sống gặp phải rất nhiều đau khổ, bất bình an, bắt đầu từ ngày đầu tiên khi Maria và Giuse gặp nhau, cho đến khi trẻ Giêsu lớn lên rồi trưởng thành. Cuộc di tản chỉ là một trong chuỗi nỗi đau của cuộc đời thánh Gia.
Bạn và tôi, ai cũng có một mái ấm, ai cũng bắt đầu sinh ra, lớn lên, được đùm bọc, chở che trong một mái ấm. Rồi mỗi người lớn lên, lại tạo ra cho mình những mái ấm. Mái ấm ấy chúng ta cùng chung một tiếng gọi thân thương: gia đình.
Nói như thế, không có nghĩa là mái ấm gia đình cứ mãi suôn sẻ, cứ mãi phẳng lặng như mặt nước hồ thu.
Nếu gia đình thánh Gia đã chịu nhiều đau khổ, thì gia đình chúng ta cũng không thiếu những khổ đau.
Những đe dọa của gia đình chúng ta hôm nay là: sự nghèo túng, nợ nần làm cho những thành viên trong gia đình chán nản: người cha thì nghiện rượu, người mẹ thua buồn bỏ bê nhà cửa, con cái dốt nát…
Tình cảm giữa vợ chồng, cha mẹ, con cái, anh chị em trở nên nguội lạnh. Tình yêu thiếu, thì xung đột gia đình cũng bắt đầu diễn ra, làm cho hạnh phúc càng lúc càng xa vắng.
Nghèo đã vậy, sự giàu có cũng gây không ít đau buuồn. Tranh giành của cải, tranh giàng đất đai, nhà cửa làm cho gia đình xâu xé, con cái phản nghịch cha mẹ, vợ chồng, anh chị em oán hận nhau…
Thêm vào đó, nạn ngừa thai, phá thai, ngoại tình, ly dị… càng làm cho gia đình thêm nhiều mối đe dọa.
Đứng trước những cảnh huống của xã hội như thế, là Kitô hữu, bạn và tôi sẽ giải quyết vấn đề ra sao?
Tôi nghĩ, giải pháp hay nhất là giải pháp của lòng tin. Chúa vẫn đang ngự trong gia đình ta. Có thể Chúa sẽ không dẹp tan bão tố. Nhưng trong bão tố, ta có còn đức tin như thánh Giuse, như Đức Maria?
Chính lòng tin sưởi ấm tình yêu gia đình.
Khổ đau sẽ không thiếu. Nhưng nếu có đức tin, đức tin sẽ an ủi ta nhiều hơn, giúp ta chấp nhận nghịch cảnh dễ hơn.
Điều quan trọng: chính khi ta tin vào Thiên Chúa, đức tin sẽ giúp tình yêu của ta bền vững, các thành viên trong gia đình biết yêu mến nhau hơn.
Lm. JB NGUYỄN MINH HÙNG